Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Chính nó làm bạn đau không ít.Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt.Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.