Lời bình của Rogers là tiếng chuông cảnh báo về thực trạng đáng buồn hiện nay.Trên đầu trang thư là hàng chữ: Mục Tiêu Là Ước Mơ Có Thời Hạn.Vậy chúng ta có thể thấy điểm khác biệt nào trong hai người bạn trên? Với người bạn hay phê bình, một người mà tôi từng ngưỡng mộ sâu sắc, tôi đã học được rất nhiều từ anh, hầu hết những lời phê bình của anh dành cho tôi đều rất đúng và tôi cảm ơn anh về điều đó.Theo ông, bất cứ nỗi đau nào cũng mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm nào đó, chỉ là chúng ta có sẵn lòng đón nhận, học hỏi từ nó hay không mà thôi.Họ trở thành nô lệ của đồng tiền và những thứ do đồng tiền mang lại.Động lực nằm trong chính những suy tư ấy.Nói cách khác, Chỉ cái tôi thích là tốt.Cuộc sống cũng thế, quả thật cuộc sống đã và đang thử thách con người, và thường không chỉ một lần.Khi hiểu và chấp nhận điều ấy thì chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi đứng trước những điều khó khăn, bất lợi không mong đợi.Rogers, trong bài bình luận về cách cư xử, năm 1984, đã nói: Nếu cách xử sự là một con vật, thì nó sẽ là loài vật nguy hiểm.
