Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai.Max kiên nhẫn nói tiếp trong khi Jim vẫn lơ đãng nhìn đâu đâu:- Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa.Sid dần dần chìm vào giấc ngủ.Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không.Chắc anh mất trí rồi.- Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài.Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max.
