Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Thế thì là thiên tài thế nào được.Hạn chế ra ngoài nữa.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi.Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn.Lúc đó, tự nhiên bạn gầm lên: THÔI!!! Chỉ một tiếng và bạn tỉnh dậy.Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra.Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau.