000 ổ bánh trong căn bếp nhỏ xíu của tôi và kiếm được hàng ngàn Mỹ kim chẳng tốn kém gì hết, trừ tiền mua vật dụng".Tôi chép tập cho một đứa khác và bỏ nhiều buổi tối chỉ toán cho một bạn gái.Sáng hôm sau, tôi nóng nảy mong tới giờ các khách hàng mở cửa.Rồi một hôm, ông hoảng sợ thấy bị đầu độc lần lần do chất thán khí ở lò sưởi xì ra! Làm sao bây giờ? Chỗ cầu cứu gần nhất cũng xa trên 200 cây số, phải đi vài tháng mới tới.Người nội trợ nghèo khổ ở Maywood đó lại có tham vọng khuyếch trương nghề mình nữa.Mỗi sáng khi tỉnh dậy, tôi tự bắt tôi kiểm điểm lại mọi lý do để tôi phải sung sướng: Trong người không đau đớn; được nghe những điệu nhạc êm đẹp phát ra từ máy truyền thanh; có những bạn tốt.Ta hấp dẫn cái gì giống ta chứ không hấp dẫn cái gì ta cần.Như đã nói, tôi sinh trưởng trong một trại ruộng ở Missouri.Bàn giấy của ông cũng vậy, ông mở hộc tủ ra để bác sĩ thấy không có công việc nào bỏ dở và nói: "Trước đây sáu tuần, tôi có ba bàn giấy đặt tại hai phòng.Lẽ cố nhiên, chồng bà chẳng phải là người hoàn toàn.