Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ.Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế.Nhiệm vụ là đám cưới vui vẻ.Nhưng nước mắt không nghe tôi.Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
