Tôi được đưa vào một phòng.Trong những lớp học của tôi, đã được nghe vài y sĩ công nhận lời đó.Nhưng lần này ông Amsel lại hỏi ý ông.Đã lâu rồi, một cậu bé Hòa Lan tới di trú nước Mỹ.Nhưng tôi không trách ông đâu.Bạn tưởng ông Hurock tranh biện với va sao? Không, ông đã biết từ lâu rằng dùng lối đó với đào kép không được.Anh không ra lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu.Ông Adamson hỏi ông về những nỗi khó khăn buổi đầu và ông cảm động, kể lể về cảnh nghèo khổ của ông hồi nhỏ: Bà mẹ góa, nấu cơm cho khách trọ, còn ông thì làm thầy ký, sao khế ước cho một sở bảo hiểm để kiếm mỗi ngày 5 cắc.Đáng lẽ cho tôi nói có 10 phút như lần trước thôi, thì ông giữ tôi lại tới một giờ mà chúng tôi nói vẫn chưa hết chuyện.Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.
