Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian.Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.Giữa quãng ấy, nó còn vận động.Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ.Còn sót lại những tôi tiếp tục này.Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.
