Vừa muốn mắng cho đứa con gái và người chị họ ngoại vừa thừ người ra.Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ.Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.Nhưng nhà văn không thấy thanh thản.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…Tôi biết ông rất yêu vợ.
