Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết.Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình.Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em.Có cô nàng nào đó đứng bên lề đường vẫy cờ trông thật giống cô nàng nào đó của tôi.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con.Cậu em bắt đầu giới thiệu cho tôi chức năng các loại máy.Lát sau, tôi rủ ông anh ra.
