Anh ơi, cháu nó hứa với anh gì này… Ồ, được rồi.Cái đó làm bạn tỉnh ra.Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Tôi làm độc giả cho tôi.Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi.Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.
