Vào năm 1985, khi bị hất cẳng khỏi Apple trong nhiệm kì đầu tiên, Jobs đã đến nước Ý và cực kì ấn tượng bởi chất đá xám trên những lối đi ở thành phố Florence.ông cũng nhìn nhận lại rằng mình đã ích kỷ và đòi hỏi đến thế nào.Gates trả lời là 600.“Tôi không hiểu,” Jobs nói ở buổi họp đánh giá sản phẩm.Nhưng cô biết làm thế nào để đáp ứng những ý tưởng bất chợt của ông khi cần thiết.Đối với Jobs, ông chú tâm cao độ vào thiền.“Tôi lớn lên ở miền nam Baptist, và chúng tôi cũng đã có những buổi họp khơi dậy nhiệt huyết nhưng lại được thuyết trình bởi những kẻ thối nát”, Alvy Ray Smith kể lại.“Sau hai năm Jobs bị bệnh, cuối cùng ông ấy cũng đã khá hơn đôi chút, và những đứa trẻ hy vọng rằng ông ấy có thể quan tâm hơn tới chúng, nhưng ông ấy đã không làm vậy.Mossberg, người bạn của chúng ta, không còn viết những điều tốt đẹp về chúng ta nữa.Với một cái nhìn mạnh mẽ và nghiêm túc, Reed nói với tôi rằng cha cậu không phải là một doanh nhân máu lạnh chỉ tìm kiếm lợi nhuận mà là một người được thôi thúc bởi tình yêu đối với những việc ông làm và niềm tự hào về những sản phẩm mà ông tạo ra.