Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Tiêu phí thì giờ hoặc làm một việc lăng nhăng thì dễ lắm; muốn làm cái gì khác thì phải thay đổi tập quán.Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ thì bạn làm đấy.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?".