- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngLúc đó bác gọi: Xuống nhà nhanh con, bố mẹ con đến.Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn.Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai.Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống.Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.