Nếu bạn ném nó xuống bùn, nó sẽ kêu: "bẹt".Một lần lang thang trên mạng tôi vô tình được đọc một câu truyện như thế này:đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn.Người ta nói “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” quả không sai, dù con đường giữa nơi cô ở đến trường là một nơi tuyệt đẹp và cổ kính gợi nên những hình ảnh được miêu tả trong cuốn truyện Harry Poster nổi tiếng, đối với cô tất cả đều trở nên thật vô nghĩa.Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng.Nhưng ba à, cái mà con khát khao nhất là tình yêu thương, quan tâm về mặt tinh thần của ba mẹ giành cho nhau và giành cho con, niềm vui, niềm hạnh phúc gia đình.Cục Ghét không nói gì nữa, cậu vừa đi vừa suy nghĩ lời nói của Khói Đen nhưng hoài vẫn không hiểu ý nghĩa câu nói đó.Rồi cả bọn phá lên cười.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.Có lẽ một phần vì chị thương cho đứa con thơ dại, một phần cũng vì chạn lòng thương cho chính số phận nghiệt ngã của mình.