Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas.tôi muốn anh hiểu rằng khi tôi đãi khách, tôi rất cần có anh giúp tay tôi.Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được"."Chúng ta thường tự nhiên thay đổi ý kiến dễ dàng mà không cảm động chút chi hết.Cho nên từ nay, mỗi lần muốn chỉ trích ai, ta nên nhớ tới hai tướng cướp Capone và Crowley, tới lời chỉ trích ta thốt ra, cũng như con chim bồ câu, bao giờ nó cũng trở về chỗ cũ.Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi.Hỏi họ vài câu rồi để họ mặc ý diễn thuyết.Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết.''Chị Marie, chị có rất nhiều chỗ đáng quý, chị có biết không?''.Phương pháp đó không mới mẻ gì.