Khi gặp một người nào, dù chỉ trong chốc lát, bạn có thừa nhận sự có mặt của người đó bằng cách dành trọn vẹn sự chú tâm của bạn trong khi gặp mặt nhau? Hay là bạn biến người đó thành một phương tiện của bạn, hoặc bạn đang thực thiện một chức năng hay vài trò nào đó mà bạn phải đóng?Tự ngã của bạn rất cần có sự bất đồng với một cái gì đó hay một ai đó.Cho nên bạn sẽ không có cơ duyên đọc được những dòng chữ này.Không giống như con người, cỏ cây hay muông thú không tách mình làm thành hai mảnh.Bạn chính là nhận thức, là Cái Biết đó, mà không phải là thứ tâm thức đã bị ô nhiễm - tức cảm giác nhàm chán - vừa được bạn nhận biết.Hãy để cho sự tĩnh lặng hướng dẫn tất cả những lời nói và việc làm của bạn.Một “hình tướng” của kinh nghiệm ấy ở trong tâm thức bạn đang bị phân rã đi.Đang thở vào thị bạn biết là mình đang thở vào.Bạn thành công hay thất bại trong cuộc đời là một điều quan trọng.Tương đương với tiếng động ở bên ngoài là sự ồn ào của những suy tưởng bên trong.
