Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa.Có thể phơi phới niềm tin.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.Mẹ chị cũng đã từng như vậy.Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.Và những cái xác cháy khét lẹt.Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.
