Tôi thấy một nền giáo dục đóng cửa tù gây tai hại không ít.Có khi họ muốn tách mình khỏi sự huyên náo để suy tính, sắp đặt công việc trong trí.Nhiều cha mẹ bực dọc khi thấy con cái con nít của mình có một lối sống như ăn nói, đòi ăn mặc, chơi nhởi riêng.Họ cướp lời để nói cơ hồ như không muốn được nghe mà chỉ thèm được nói.Họ chưa là vĩ nhân nhưng chí của họ không vừa: họ muốn cho đời họ một cái gì.Hồi nhỏ chạy chơi bò ngao bò nghếch ngoài lộ, mặt vằn vện bạn trai có kể gì ai đi qua lại trên đường đâu.Trong con người bạn trai có hai lực lượng kình chống nhau là lực lượng tinh thần và lự lượng tình cảm.Mà từ chỗ phẫn uất đến chỗ phản động chỉ còn một bước gần.Trong tâm trí chưa quyết định trao thân đổi phận với ai nhưng đối với ai họ cũng muốn giao duyên.Tuần lễ sau họ mặc thứ cụt, cụt lắm có thể nói theo kiểu bình dân là chó táp mấy ngày không tới.