Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách.Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác.Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ.Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó".Ông chịu nhận rằng lời đó đúng.Cho nên muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ:Những lời nhận xét đó phải viết lên giấy và không ký tên, như vậy tự do tỏ được hết những ý nghĩ thầm kín nhất của mình được.Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn.Tôi đường quạn đây thì đọc nhằm bức thư của một kẻ tự thị chỉ nói đến vinh dự của y, ý muốn của y thôi! Cha chả là ngu! Vậy mà làm nghề quảng cáo chứ (!)Rồi đặt đĩa lên bàn, chị thở dài, ngây ngô nói: "Thưa bà, thiệt tôi không bao giờ ngờ như vậy".
