Hy vọng có thể hâm nóng lại.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa.Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm.Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?.Không phải ai cũng ít ngộ nhận…Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.
