Tôi đã đến đó và đã trở về.Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom.Tôi ngồi như tượng đá.Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ.Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét.Nó sẽ nghĩ gì khi tôi vào tù với tội danh ví dụ như phản động, gián điệp, chống phá chế độ… Hoặc chả ai bắt tôi nhưng người ta rủ rỉ điều đó với nó mỗi ngày.Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.