Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Nó mạnh tới nỗi có những người suốt đời sống để tìm hiểu thêm, mà vẫn luôn luôn bị nó lôi kéo đi và cứ trượt chương trình của mình hoài.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)".Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong.Xin bạn làm ơn cho tôi biết quý danh cùng địa chỉ và dạy cho tôi cách bạn đã làm cách nào được vậy.