- Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi.Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula:Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được cái tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc.- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa.Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được.- Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua.Nhà mẹ ruột của bà Sira tuy ở xa nhưng đi không quá một ngày đường.Ông sợ đến gần thì khay bánh mật sẽ bị lật đổ nên trèo lên bức tường thành đang xây dang dở để nhìn xuống.Ở đấy, khi có người đến mua, cậu hãy nói với họ rằng cậu là một người chăm chỉ, chịu khó và siêng năng làm việc.Mathon khá bất ngờ trước câu nói của Rodan, nhưng liền sau đó anh mỉm cười thân thiện và nói:
