Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Chẳng cần gì nữa cả.Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Nhưng sao lòng tôi không hồi hộp, mong chờ.Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.
