Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Rồi ta tự bào chữa là không có thì giờ, rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ thôi.Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao để tự điều khiển một cách chuyên chế.