Làm một bài thơ dở để được khen.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.Nhưng mà còn như thế, ngoài bóng đá.Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả.Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.Trận trước thắng, thành phố Hồ Chí Minh có đến trên dưới 500 ca tai nạn giao thông, gấp năm lần bình thường, mấy người chết.Thậm chí, không viết kịp, ông đọc vào máy ghi âm.Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.Trong tay tôi không có luật…Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.