Một ông bạn sành về các loài danh mộc đã lựa giùm tôi.Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn.Được bạn tin cậy, nó phỉnh mũi ra và có lẽ gắng sức để được xứng đáng lòng tin đó".Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao.Tôi đáp: "Chắc chắn vậy".Được 2 năm, chịu không nổi, rồi một buổi sáng, không điểm tâm, bỏ nhà ra đi, cuốc bộ trên 20 cây số về thăm bà mẹ làm quản gia cho một chủ điền.Mà các vị giám đốc cũng vậy! Khéo xử một cách ngọt ngào, biết giữ thể diện cho Steinmetz, họ đã êm ấm đạt được mục đích, không thiệt hại chút gì hết.Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc.Tôi hiểu rằng những lý lẽ mà tôi dùng từ trước tới nay hoàn toàn vô ích.xin ông có lòng tốt.
