Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ.Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử.Cả trăm người đàn bà còn khổ hơn hà nhiều: Số tiền bảo hiểm về nhân mạng của ông chồng để lại đủ cho bà an nhàn tới chết vả chăng ba người con gái đã thành gia đàng hoàng cũng rất dư sức đón bà về nuôi.Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra".Tôi không sao tả nổi nổi khổ của tôi lúc ấy.Nhờ tôn giáo mà tôi tin tưởng, hy vọng và can đảm.Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố.Suốt mấy giờ liền, tôi cứ nghĩ đến con người tàn tật mà vẻ tự mãn đã lộ ra mặt như vậy.Má tôi và nhà tôi qua đời, các con tôi đi ở riêng, để lại trong đời tôi một lỗ trống mà tôi đã lấp được nhờ công việc ấy".Phương thuốc ấy dường như giản dị quá, nhưng nó trị được tận căn chứng bệnh.