Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh:Megiddo quả thật rất có lý khi bảo rằng, ông chủ sẽ đánh giá đúng mức kết quả công việc của những người nô lệ.Và tôi cũng ý thức được rằng, cho dù có khí giới hay phương tiện để trốn, chưa chắc tôi thoát khỏi sự truy lùng của họ.Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó.- Những suy nghĩ của tuổi trẻ là những tia sáng rất mạnh và tỏa đi rất xa đấy! Nó sẽ giúp cháu định hướng và thực hiện hành trình cuộc sống.- Tại sao một người thợ làm bánh kỳ cựu như ông lại cần một người thợ làm bánh khác? Ông vẫn có thể dạy cho một người nào đó như tôi chẳng hạn cách làm bánh mà? Hãy nhìn vào tôi này! Tôi còn trẻ tuổi, khỏe mạnh và lại ham thích làm việc.Nhưng anh phải biết giúp họ một cách khôn ngoan.Phải chăng đây mới chính là giá trị thật của cuộc sống mà tôi chưa hềhám phá ra trước đó?Vì thế, họ nói rằng sẽ nhất quyết tham gia và nắm chắc phần thắng trong tay.– Tarkad vừa đáp vừa nhìn cái đùi dê ngon lành đang bày ra trước mặt hai người.