Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân.Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt.Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Một thất bại vẻ vang không đưa tới đâu cả, nhưng một thành công nho nhỏ sẽ đưa tới một thành công không nhỏ đâu.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.