Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ.Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom.Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về.Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Ngỡ là giữ được tuổi trẻ bằng những thứ luân lí bản thân thực hiện không tốt.Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.
